Ngày 23/10/2013 23:06 PM (GMT+7)
Bạn đang xem: truyện tận cùng của tình yêu
Nhiên ko hề hoặc hiểu được, hâu phương sườn lưng cô, sở hữu một người không giống đang được khóc.
Nhiên chạy cho tới ôm ghì chặt Dũng vô lòng:
- "Em không thích chia ly. Vì em còn yêu thương anh nhiều lắm!"
Dũng lưu giữ một vẻ mặt mày lạnh lẽo thô, tầm nhìn ráo hoảnh, khóe mồm khẽ nhếch mép cười:
- "Tùy em, này là quyền của em. Dù em sở hữu đồng ý hay là không thì việc anh không thể yêu thương em nữa vẫn là việc thiệt. Em trọn vẹn hoàn toàn có thể đuổi theo anh từng khi, từng điểm, thậm chí là hét lớn mạnh ở bất kể ở chỗ nào rằng em yêu thương anh. Tùy theo gót sở trường của em, anh ko quan hoài và anh không thể yêu thương em nữa".
Đôi đôi mắt Nhiên ầng ậc nước. Lí trí cô chỉ ham muốn cô cù lên đường, lưu giữ cho chính bản thân mình chút sĩ diện ở đầu cuối trước một kẻ sở khanh tuy nhiên trái khoáy tim lại cứ níu cô lại. Cô ham muốn hy vọng, ham muốn cố tin cậy những điều chất lượng đẹp mắt ở anh thêm 1 lần tiếp nữa mặc dầu những điều anh phát biểu tựa như một vừa hai phải dìm cô xuống lòng vực sâu:
- Hãy cho tới em một lí bởi vì thế sao anh không thể yêu thương em nữa?
- "Anh nghĩ về em là người dân có học tập vì vậy em đầy đủ hiểu tình yêu là cái ko gượng gạo nghiền được. Lẽ nào là trót phát biểu yêu thương em thì cả đời buộc cần ở mặt mày em ko được tách xa? Tình yêu thương nào thì cũng vậy thôi, ko cần cứ yêu thương là tiếp cận đích. Em ko cần là kẻ anh xác lập tiếp cận nằm trong, vì vậy lên đường được bên cạnh nhau phần đường nào là hoặc phần đường ấy, vậy thôi…Có gì nhưng mà cần khổ cực và dằn lặt vặt nhiều như vậy.
- Nhưng còn những điều anh vẫn hứa – Giọng Nhiên lạc lên đường thân mật chiều tối nắng nóng hiu hắt.
Cô ham muốn hy vọng, ham muốn cố tin cậy những điều chất lượng đẹp mắt ở anh thêm 1 lần tiếp nữa mặc dầu những điều anh phát biểu tựa như một vừa hai phải dìm cô xuống lòng vực sâu sắc (Ảnh minh họa)
Đến thời điểm hiện tại, Dũng không thể lưu giữ vẻ mặt mày lạnh lẽo lùng được nữa. Dũng nhảy đập lên cười cợt, một điệu cười cợt nhưng mà nó hoàn toàn có thể nhấn chìm Nhiên vô sự thất vọng:
- "Thôi, tôi xin xỏ cô. Thời buổi nào là rồi nhưng mà cô còn tin cậy vô những lời hứa hẹn. Đó chỉ là một trong chút đua vị cho tới tình thương góp thêm phần romantic thôi. Giờ anh còn sinh sống vì chưng niềm tin cậy và phấn đấu vì thế một lời hứa hẹn nữa. Cô nhưng mà cứ thế này thì cô còn cực đấy. Đời nhiều thằng như tôi lắm chứ không cần cần 1 mình tôi ko đâu"
Dũng vỗ vỗ lên vai Nhiên vài ba cái như 1 sự yên ủi rồi cù sườn lưng đi:
- "Thôi, phát biểu mãi cũng đơn giản về chuyện cơ. Chúng tớ đàng ai nấy lên đường, tôi cũng bận lắm, không tồn tại thời hạn nhằm ở trên đây nghe cô biểu diễn giải về tình thương, tình báo. Cô cũng nên sung sướng nhưng mà sinh sống. Tình yêu thương cũng giống như những loại không giống thôi, rơi rụng thì dò thám cái không giống, chẳng việc gì nhưng mà cần khổ cực. Nghĩ giản dị lên đường nhưng mà sống…"
Xem thêm: ngai vàng không bằng dưỡng muội
Dũng cù bước tiến nhưng mà ko ngoái đầu lại để xem những giọt nước đôi mắt lăn lộn nhiều năm bên trên má Nhiên. Cô vẫn khóc. Cô không hiểu biết nổi vì thế sao cô vẫn tự động nhủ với bản thân cần mạnh mẽ và tự tin nếu như sở hữu ngày Dũng chia ly, vậy nhưng mà giờ trên đây cô lại yếu đuối mượt cho tới vậy. Nhiên phát biểu vì chưng cái giọng chỉ với là khá thở ko trở thành tiếng:
- "Thế còn…những gì quý giá chỉ nhất em vẫn trao cho tới anh? Lẽ nào là, tất cả đều là bất nghĩa, đều là loại vứt đi hết?"
Nhiên ko hề hoặc hiểu được, hâu phương sườn lưng cô, sở hữu một người không giống đang được khóc. (Ảnh minh họa)
Dũng tạm dừng, xoay đầu nom Nhiên tràn vẻ sửng sốt. Dũng mỉm cười cợt tràn khinh thường bỉ:
- "Tôi đang không ham muốn nói đến chuyện này vì thế coi nó như thể chuyện của tình thương. Yêu nhau thì hiến dâng lẫn nhau sở hữu gì sai. Tôi ko cướp đoạt cô nhưng mà tự động cô hiến dâng. Giờ cô toan sử dụng vấn đề này nhằm níu lưu giữ tôi ư? Hay là cô ham muốn sở hữu một sự công bình cho tới những gì cô vẫn mất?"
Còn ko phát biểu không còn câu, Dũng rút ví và vất rời khỏi một sấp chi phí. Dũng di động cầm tay Nhiên và bịa đặt vô lòng bàn tay cô số chi phí đó:
- "Chừng này còn có rẻ mạt vượt lên trước không? Nếu cô ham muốn, cứ phát biểu giá chỉ, tôi tiếp tục trả sòng phẳng".
Nhiên ngước lên nom Dũng – người nam nhi nhưng mà cô từng mến thương thiết tha, từng cho tới cô biết bao hy vọng và niềm tin cậy nhằm mạnh mẽ và tự tin sinh sống. Vậy nhưng mà giờ trên đây, anh lại cư xử với cô Theo phong cách tồi tàn nhất. Nhiên không thể khóc được nữa. Cô gạt nước đôi mắt và đẩy trả về phía Dũng số tiền:
- "Anh thiệt phóng khoáng, tuy nhiên anh trả quá rồi. Nó ko trân quý cho tới vậy đâu. Với tôi, nó vô độ quý hiếm vì thế vẫn trao cho tới kẻ như anh. Cảm ơn vì thế bài học kinh nghiệm đầu tràn đời đắng cay này. Chúc anh hạnh phúc!"
Nhiên gạt lên đường nước đôi mắt và xoay đầu bước về phần bên trước. Trong tim cô tan nãt từng miếng vụn. Cô hận thế giới cơ cho tới thấu xương tuy nhiên nỗi đau tới cô nghị lực nhằm bước tiếp. Cô cần sinh sống, cần sinh sống thiệt can ngôi trường và yêu thương thiệt mạnh mẽ. Tình yêu thương với những người con trai này là sai lầm đáng tiếc chứ không cần cần tình thương đem tội. Nhiên tự động nhủ với lòng mình: Hãy mạnh mẽ và tự tin lên!
Bóng Nhiên khuất dần dần vô ánh chiều cùn. Cái dáng vẻ miếng khảnh và yếu đuối ớt cơ vô chiều ni nhịn nhường như mạnh mẽ và tự tin rộng lớn gấp nhiều lần. Cũng trúng thôi, khi người tớ bị nhấn chìm vì chưng nỗi nhức, người tớ rất cần phải mạnh mẽ và tự tin nhằm đối mặt với nỗi nhức cơ. Nhiên ko hề hoặc hiểu được, hâu phương sườn lưng cô, sở hữu một người không giống đang được khóc.
Xem thêm: tắt ánh đèn bật tình yêu lên
Đó là Dũng!
Cô cũng ko hề hiểu được, không còn bao lâu nữa, anh sẽ không còn hiện lên bên trên cõi đời này…
Tin tương quan
Bình luận