Chương 1: Chiến Thần Trở Về
Hoa Hạ…
Bạn đang xem: trấn quốc chủ quản chap 1
Trên khung trời trường bay Tô Hàng.
Một cái máy cất cánh cá nhân sẵn sàng hạ xuống.
Xung xung quanh có khoảng chừng rộng lớn trăm máy cất cánh pk hộ vệ xung quanh!
Sân cất cánh thiệt sớm đã trở nên phong lan.
Khắp điểm đứng tràn đồng chí quánh chủng súng vác bên trên vai, tía tầng vô tía tầng ngoài nghiêm ngặt.
Bên ngoài nghe nói ước đạt mươi vạn(*) người.
(*) 100.000 người.
Bởi vì thế một anh hùng rộng lớn vô nằm trong sắp tới đây.
Giới thượng lưu Tô Hàng sớm hiểu rằng chuyện này, tuy nhiên không tồn tại một người dân có năng lượng cho tới ngay gần Sảnh bây một chút ít.
Ngay cả phú hào Tô Hàng cho tới xu nịnh, đều bị nòng súng thực hiện dỗi về bên.
Ở lối cút, đang được đứng năm người khoác loại vest, đằm thắm đứng trực tiếp tắp như cây lao.
Chân mi chúng ta nhíu lại, thỉnh phảng phất giơ tay lên nhìn nhìn thời hạn.
Cuối nằm trong, lối cút phân phát rời khỏi tiếng động.
“Tướng quân!”
Nhìn thấy người một vừa hai phải cho tới, quý khách đồng thanh hô to lớn.
Trong hai con mắt từng vị đấu sĩ toát rời khỏi cuồng sức nóng nằm trong kính nể.
Bởi vì thế đấy là thần thoại cổ xưa vô quân, là chiến thần bảo đảm an toàn Hoa Hạ.
Advertisement
Càng là Thượng tướng tá năm sao độc nhất vô lịch sử dân tộc Hoa Hạ.
Phong hào Côn Luân.
Đã từng một song thiết quyền(*) đại bại cường fake thần cấp cho của mươi tám nước, tấn công một trận phong thần!
(*) Ví với lực lượng mạnh mẽ và uy lực.
Anh, băng qua đương thời, một tay che trời, duy độc bản thân anh ko vương vãi.
Thành lập “Ngũ Đại Chiến Vương”, “Thiên Kiếp Thập Bát Kỵ”… binh đoàn thiết huyết(*).
(*) Ý chí quyết tâm và nhiều lòng mất mát.
…
Giẫm lên cố quốc trước cơ, Diệp Quân Lâm đem muôn nghìn xúc cảm.
Anh từng là cô nhi bị vứt vứt ở đầu lối Tô Hàng.
Được Diệp gia Tô Hàng nhận nuôi.
Nhưng ở Diệp gia anh ko khi nào được trao đãi ngộ chất lượng tốt.
Ngay cả phụ thân nuôi và u nuôi cũng coi anh như người ngoài, ko tấn công thì mắng.
Những người không giống thì sẽ càng mò mẫm đầy đủ phương pháp để ức hiếp.
Nhưng anh ko quan hoài, kể từ nhỏ anh vì thế dòng tộc này nhưng mà kiêu ngạo, nhưng mà phấn đấu.
Mơ ước sau đây tiếp tục mang lại vinh quang quẻ vô thượng mang lại gia tộc.
Rốt cuộc Diệp Quân Lâm tạo nên rời khỏi “tập đoàn Quân Lâm” xịn tía nhất vô giới thương nghiệp Tô Hàng.
Tài sản vài ba tỷ, bước lên tiên phong hàng đầu Tô Hàng.
Anh đẩy Diệp gia giảm sút một đường thẳng liền mạch lên.
Thậm chí kỳ vọng chèo Diệp gia trở nên tân tiến cho tới đỉnh điểm Tô Hàng.
Nhưng Diệp gia ko vừa lòng thì ko thưa cút, luôn luôn ganh tỵ với Diệp Quân Lâm, coi anh là loại đinh vô đôi mắt loại tua vô thịt.
Càng thèm mong muốn tập đoàn lớn Quân Lâm của anh ấy.
Từ đầu cho tới cuối Diệp gia đều thấy anh là kẻ ngoài.
Cho cho dù anh có không ít chi phí, thiệt lợi hoảng hồn, cũng ko thuộc sở hữu Diệp gia.
Chỉ Khi tóm những loại này trong thâm tâm bàn tay, mới nhất là Diệp gia.
Cuối nằm trong vô tối kết duyên của Diệp Lâm Quân, Diệp gia hãm hoảng hồn anh, sau khoản thời gian Diệp Quân Lâm say mèn, ném lên chóng chị dâu, thực hiện chuyện đem lỗi với chị dâu…
Bị phụ thân nuôi u nuôi nằm trong anh trai bắt gian trá bên trên trận…
Đêm hôm cơ Diệp Quân Lâm bị Diệp gia tàn nhẫn rời đứt tứ chi, vứt bên trên lối loại tương tự như chó lãng phí.
Anh đằm thắm tàn, càng gánh bên trên sống lưng giờ xấu xa luân lý!
Giữa tối, kể từ tân quý(*) vô giới sale phát triển thành loài chuột chạy qua quýt lối.
(*) người mới nhất nổi.
Ngày bữa sau lấy tội chống gian trá đi vào tù, thời hạn thực hành án sáu năm.
Anh mãi mãi luôn ghi nhớ được vẻ mặt mày vô tình tàn nhẫn của toàn bộ quý khách Diệp gia.
Quên ko được group đồng chí, bàn sinh hoạt, các bạn liên minh vứt đá xuống giếng, mỉm cười nhạo.
Càng luôn ghi nhớ được một mùng bà xã mới nhất cưới Lý Tử Nhiễm trái ngược tim nguội lạnh…
Anh coi Diệp gia là mái ấm, toàn tâm toàn ý dốc mức độ.
Lại bị đối đãi như vậy!
Mỗi Khi ghi nhớ cho tới một mùng này, tim anh như bị dao rời.
Hận!
Nhưng ai hoàn toàn có thể suy nghĩ cho tới, Diệp Quân Lâm ở vô ngục bị người kín điều cút tòng quân tòng ngũ.
Vài năm tiếp theo, anh hàng đầu quân group, hiệu là Côn Luân, phát triển thành Thượng tướng tá năm sao độc nhất.
Bây giờ, anh tiếp tục về bên.
Diệp gia nên sợ hãi cút.
Diệp Quân Lâm hỏi: “Thanh Long từng việc thế nào là rồi?”
Thanh Long – người hàng đầu Ngũ Đại Chiến Vương tiến thủ lên một bước, kính cẩn nói: “Tướng quân tiếp tục khảo sát xong xuôi, tối ni bà xã của ngài Lý Tử Nhiễm đái thư e là chuẩn bị tái mét giá chỉ, vô 10 giờ tối nay!”
Đêm kết duyên ck đã trở nên đi vào ngục giam cầm.
Lỹ Tử Nhiễm sinh sống cuộc sống thường ngày trái ngược phụ 6 năm.
Không biết cần Chịu đựng áp lực đè nén từng nào.
Xem thêm: còn chưa kịp hắc hóa đã bị nam chính...
Lúc này người Diệp Quân Lâm mong muốn cút gặp gỡ nhất đó là Lý Tử Nhiễm.
Thanh Long bởi dự một chút ít, nối tiếp nói: “Tướng quân còn nữa, Diệp gia tổ chức triển khai tiệc khánh trở thành thể hiện thị ngôi trường thành công xuất sắc ở hotel Sunshine! Đúng khi không ít người đều cho tới mời mọc tướng tá quân, Diệp gia cũng đều có người cho tới mời mọc, nằm trong hạ ko thẳng cựu tuyệt.”
Diệp Quân Lâm hỏi: “Thời gian trá như vậy nào?
“Tám giờ.”
“Được, thưa mang lại Diệp gia tôi tiếp tục nhập cuộc buổi tiệc.”
Thời gian trá nhì chuyện ko trùng, Diệp Quân Lâm thỏa mãn nhu cầu.
Ở hotel Sunshine Tô Hàng.
Tiệc khánh trở thành trả tập đoàn lớn Diệp thị rời khỏi thị ngôi trường được tổ chức triển khai ở điểm này.
Nhờ tập đoàn lớn Quân Lâm, Diệp gia phát triển thành mái ấm quyền thế.
Giữa Sảnh ăn uống hàng ngày linh đình, vô nằm trong náo sức nóng.
Mặt gia chủ Diệp gia Diệp Kiện Sâm hồng hào: “Trời phù trì Diệp gia tôi, đời sau đều là long phượng vô loại người, giờ đây tập đoàn lớn Diệp thị thể hiện thị ngôi trường, phát triển thành tân quý Tô Hàng.”
Diệp Kiện Sâm đem tía nam nhi một đàn bà đều đang được tiếp mời khách mời mọc ở sảnh lối, vẻ mặt mày mỉm cười sáng sủa lạn.
Nhóm Người trẻ tuổi tuổi tác Diệp gia vẻ mặt mày càng đắc ý kiêu hãnh.
Sau ngày hôm nay, Diệp gia chuẩn bị trở thành mái ấm quyền thế.
Bọn chúng ta cũng tiếp tục phát triển thành phú nhị đại cao vô giới thượng lưu Tô Hàng.
Khách mời mọc cho tới nhập cuộc buổi tiệc phần nhiều là kẻ vô giới thượng lưu Tô Hàng.
Tất cả đang được truyện trò chuyện rộng lớn xẩy ra hôm nay!
“Ông Diệp, ông biết ngày hôm nay xẩy ra trả rộng lớn không? Tiệc khánh trở thành mái ấm ông căn phiên bản ko xem như là gì cả.”
“Đúng vậy, tôi nghe thưa một vị anh hùng rộng lớn cho tới Tô Hàng rồi, có khoảng chừng trăm chiến máy cất cánh pk hộ vệ, còn tồn tại 10 vạn người phong lan Sảnh bây!”
Phú hào ở Tô Hàng tất cả chúng ta suy nghĩ mong muốn thấy mặt mày, suýt chút nữa bị tấn công bị tiêu diệt, ko đầy đủ tư cơ hội nhưng mà.”
“Cái này còn có là gì, lão đại Tô Hàng Chu Ngọc Hằng ngóng ở trường bay đặc biệt sớm trước năm giờ đấy.”
Diệp Kiện Sâm gật đầu: “Đương nhiên tôi biết, tôi còn cử chuyên viên cút mời mọc vị anh hùng rộng lớn này nhập cuộc tiệc khánh trở thành nữa.”
“Không thể nào là. Vị anh hùng rộng lớn này sao lại nhập cuộc loại buổi tiệc này?”
Tất cả quý khách ko tin cẩn.
Diệp Kiện Sâm kỳ thiệt cũng ko có thể, đơn giản test coi nhưng mà thôi.
Đứa con cái loại nhì của Diệp gia Diệp Tây Huy bộp chộp vàng chạy tới: “Cha, vị anh hùng rộng lớn đồng ý nhập cuộc tiệc khánh trở thành rồi. Đang bên trên lối đi cho tới phía trên.”
“Cái gì? Trời gom Diệp gia tất cả chúng ta mà!”
Vẻ mặt mày quý khách Diệp gia đều khích động.
Thế hệ sau của Diệp gia tụ cộng đồng một vị trí, toàn bộ quý khách chuẩn bị mỉm cười trở thành đóa hoa rồi.
Anh trai chị dâu của Diệp Quân Lâm – Diệp Nhất Long và Ngô Nhã Lệ mỉm cười cười: “Diệp gia tất cả chúng ta quật khởi kể từ lúc Diệp Quân Lâm vô tù…”
“Được rồi, nói đến việc Diệp Quân Lâm, những người dân biết không? Hôm ni là thời hạn thương hiệu nhóc cơ rời khỏi tù!”
Có người đùng một phát thưa.
“Thật vậy chăng? Quá xui cút mà? Ngày đại tin vui trùng với món đồ này rời khỏi tù!”
“Khẩn cầu cậu tớ ngàn vạn ngàn lượt chớ cho tới Diệp gia! Cậu tớ đó là sỉ nhúc lớn số 1 của Diệp gia!”
Khóe mồm Ngô Nhã Lệ xẹt qua quýt một tia mỉm cười lạnh: “Cũng cần thưa, Diệp gia đem vị thế ngày hôm nay, Diệp Quân Lâm cũng đều có công tiên phong hàng đầu.”
Diệp Nhất Long: “Đây là sự cậu tớ nên làm! Một đứa cô nhi nhưng mà thôi, Diệp gia tất cả chúng ta nuôi cậu tớ, ko cần nên góp sức sao. Một loại tập đoàn lớn Quân Lâm vài ba triệu thì tính là gì? Nói White rời khỏi là, cậu tớ đó là một con cái chó Diệp gia tất cả chúng ta nuôi!”
Còn đem người mỉm cười ha ha nói: “Thật rời khỏi ngược lại tôi cảm nhận thấy hào hứng với bà xã của Diệp Quân Lâm rất mất thời gian rồi, cô tớ vẫn sinh sống chực tiết, tôi chuẩn bị cưới cô tớ rồi.”
“Ha ha…”
Tất cả quý khách mỉm cười vang lên một miếng.
“Mọi người dừng một chút ít, tôi đem chuyện mong muốn tuyên bố…”
Diệp Kiện Sâm tự động bản thân tuyên tía thông tin anh hùng rộng lớn sắp tới đây.
Giữa Sảnh giờ vỗ tay như sấm.
Bốp… bốp… bốp…
Nhưng sau khoản thời gian giờ vỗ tay tạm dừng vẫn còn đấy những vỗ tay.
Âm thanh thanh thúy vang lừng, kể từ xa thẳm lại gần.
Trên thảm đỏ hỏn một người vỗ tay tiếp cận.
Người cơ cao to lớn, như thể Long lại tương tự là hổ.
Chỉ bước tiến, cũng khiến cho người tớ cảm nhận thấy một loại khí thế hào hùng.
eyJpdiI6IkV1YWtkam1Nc3pFTFZFajFKWmpEZ2c9PSIsInZhbHVlIjoiaHluRzZkY1Z1XC9KdDJQOU1WQW0reWpZV3ZOSnF4b0dRaWZ0NW1jSW9DeHNxU3RQeGZFc01TazAyREhhNFpUVEpUU05SZ1BXQjRoaldiUk9Ea0V1RlhXWnJJYWdNdit1a3ZVMmRYRzhrdXRKXC91NGhwUHZtb3p4XC9rSGRZeHZLKzZselBBdldZUUdBb0k4c0xSbGlHQ1JRPT0iLCJtYWMiOiI1ZWIxNmViZTk5ZjhjMjBiZWU5NzJhNjRiNjUyNDlhOWMxMmJkZmY0NzFhMDE0ZTk0MGE2ZmZlZGVkYjFkY2ZkIn0=
eyJpdiI6InF4NXQrak1ZcFR1cEVLNWpGdyswbVE9PSIsInZhbHVlIjoiMjFrYnFWZEdVK2RCa2ZjdTF1V3daSEhCQ3ZNamJaYkJhcFlcL1VKQTVtS01lbVwvTTh1dFFVTVwvaE51RUtuNzZ6QlAzMHdnZ25OZndMOWp6dDF1WGJWZVZYU1hZcVZWTHpXRWVGMUN3YXFQdStUNGVDUW1EcTVMMDRRYWIwT08xOWIiLCJtYWMiOiJjYzJhM2YyNDY1MDAxOGU3NGEyZjg1ODhjMDQwMmRiNDdmZTdkNWNjZTY1ODMyMzI2MzBiNTE3MmRiYjVjNGQ5In0=
eyJpdiI6IjFSZ0VXakZCMWJWYkU5UEV3eTUwVFE9PSIsInZhbHVlIjoicmNlTWV6d1hVNW5jZXdud3RUOThMZHp5OGRPWERtdVwvcmRwS3pnaWRVSU13bUU0WnVKUnpTWTRZSG5ERnB3cXcyWWo2SDFYSmZhSVwvWjQrcmduczhEaHZPbW1HOHcyZWpLMjJRNnhmcVwvQllOZThvYzBUWTNSQTJCTHJnRHVzaG5LUjV1THU0dGpcL2dyeVk0dWczRlluekVzd2laelZia24zS0R1N0NIMlhvMD0iLCJtYWMiOiI1YTllNjE5NWIzOTlmNzMyYWQ2YTBhZTJmMzUzMTJhNTcxY2M4ZDI3ZDliNTJiMzMyNDcyZTZmYjMyYzBkYTA0In0=
eyJpdiI6IjZiSFRnVGlLenV2NkZERFRFYnB6YXc9PSIsInZhbHVlIjoiSnJ2V1dvUWVyWnBmdjllMVVwNHJPYmplQWR5Vno0d2xreGF0R0U3TFNnd1JvV0lKdjlQenNGNGR6emxEczhZNGg0bUIzaTNKSHlVRURzME5RaDlxTFhtYTc3XC90RVFmMW1DdmMweVQ4ZlwvVjVMWXdGazByM29Ed3pNdlM3cVMzbGpLbUhtSVZMVnlRYzN5aXZ5MWg0RHNYZjI4V2pGa2pPUGVIKzRnUFY1eHc4NzVsR2YxVmFqT1VZczA4RDlZakoiLCJtYWMiOiIyMGQ5YWEyOTgwMmQ3MjRiZDM3NmE0YTRkZjY2MDhjY2MwYzRhNDUxNWQyNmMzYzIzNGI0MzM4MjM2NjlhZTUyIn0=
eyJpdiI6IjJRbWFMOStrWTFHTk9IZ0ZDdFpGaXc9PSIsInZhbHVlIjoicFdGT2Q1ZkV6OHJQQUdDSVwvMExlVWlRQW5QNFZudXBmWlJ3aU5hYVJjSGFzVUlKbjJpVFhyY1ZMclpkWUoxQVJQVnVKZ1pVcGZDekhmRVpsR1dqa1dETXY4YnlkS3diRFdkRld6Wmdlb0g1eEpCdXdacVVQU243RjJycmh4cG1ramszTmFra3ZJZlU3N2FVbzlLVFJCY2UzanBBTXIrV1wvRjd1Ym0wVGp0ZXc9IiwibWFjIjoiYWJhMGYzZDRlOGVkMThiNDBhMmY5YjhlY2Y4ODNiNTMzMGViMTgwNDIzMjBhYzMxOThhNWZhYWIzOGQxOWRmOSJ9
eyJpdiI6InNjejRpZ25PU3dGSitxMnZiM0tYT3c9PSIsInZhbHVlIjoiMmFSdUNvalFzSWlPcjhFM1QraVpLd012eFdMTmVuSWpBYUMwb1BHS2c0YWFOaEVFRFdBS1Q5dlwvQnowMDU3M040NjJzc29aMHhDZUk5UlBQXC8zaVMrWTlseTBYZ1FaZU9ReUpDNGt2T2RSamJaYStDRFBTYThCY3hZeERuR245MjNIeG9oa1wvdm1xZCtrWTNpUGNjSzZBPT0iLCJtYWMiOiI3MzA4YjAxYTMzMzg3YWI4ZTJmNzYyNDE3M2U1OGY4YWFkYmM3Nzk0OGViNWJkMWJiOTY4MTRkNzc3NTQyYTU0In0=
eyJpdiI6InBOVXdidlhhV2FRTkNCQ1wvWnUzOFRRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwvRkdSUm9OVmkzNHJHNE9uUzFTZUVtbW84eTN4K0JBU0VMb2ZKeHJXdmM5eExCY2QyRTdJSmxXUkFZT2ZLNnZXd2xlSjUyeGZNUlFiYVFqNW1zU3lPc3FDV1lkWUtFOUxIdFltS1BRQzRSS2J4QXVCaFBlWFVUZ0txSG9uOThKXC9HazhobUR2elRxTTBKN1Z0R1wvOEh0SEFOVVZUYUdYSkJFQWtCUHNxT1hON3BCZTRNUHFcL08wOUVLK2VCZUtSREE3amRcL1wvU3BlWUgrUVM4dWpSdXo5OCtLcUxiM01DQ0Mrb3F0Qm5XZElUM3M1cW1SRWZUV3U1QWYybnZneE5mZThLQTVBXC9aeXU1MGg2V3llbFZ4a01FRWpYMk1nXC9KRDA4Rll4SEx5cEo1Mnc9IiwibWFjIjoiNzcxMTIxOTQ1NzU3Y2JmYTA4ODU2Zjk3ZGZjZWIwMzYyMTUxMDgyMmI3ZDkzMWIyY2M0YzgzYTM3ZDNlMmNlNCJ9
eyJpdiI6Im10WDNDd1lLdUp6U0RnXC9ORnU3ZFBBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjA5Ylc3RStMc25cLzdOR044YUFjeWhyYit4Q09mNzhya0pHQ3FrWUtiMExcL2J5bE9TdjZ5TzZOWks2ZVV6YUhuUlUzU2VNWDZCUUM3T05IVmF5OE1VenhyME5jaldHWHRqbktvZnkyaW4yYTdQUGtrRkVUdnAwNStVTjhMOGE1WFwvV0VcL1V0RXhUTHVuQkdrQzFHaTVLMGZlY0VFK01aWWpLcmtHZmhHcno4ODNkVnprOUlTanVkak1aeGorWmxPeHEiLCJtYWMiOiI5YTUzMGMyYzA4YTRhMmNlYTRmNzhkNzIyZTQ1NjMzOGE5NGIwMzdkZTg2NGQ2ODEyNjNlNmVkMDBiZTFjNzQ1In0=
eyJpdiI6Ink1aEUzTGN3ZndwQlRRaUlcL3Y0bnlnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImlTSml1b2ZuN25vMUNQdlk0S3lJZE1TdGxwQm9YcE11WUZ3ZEpMRWRoU2dsQkpRR0VpUmZQXC9qcXRKdG1BeDhVZk8raWhzaFB4YVBEVDI0QjVLV3NKSzE1b1E1aTVsMEFLQWI3SEhzVlAwaFBMV3NDZFNPcnk4WmsxSDBCS2FhMSIsIm1hYyI6IjYwMjE2NjJjNWQ3ZDZiMzEyMTk1YWE0MThmZTI0MmI1NTJiZDFhZTc4NTUxYzQ2MTBhM2RiOWUwZjI2ZGM4ZDYifQ==
eyJpdiI6IlkwRTlcL0c5WXNkTUdLQXFmbGVPMnF3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlI5cmFjVXU0QU9hWUVhRSsrcmY4XC9rY3hCa2JzSUF1SFE5VlNHMk1ybHJhazFTeDZSdklLK1NucytWZkxSY2VPVGZsRjNydzN4OUtTelRGSGZzdVc5YklFVG1IWXk3YktLQytVcnR4XC92NVlEZ2p6WEl2YnZKKzAzVnZUdHdqTkxDQm1kT1FMMVVFZDdBbFFkWWhmSytWM1M1RlwveVRrUnJNSTBwS1hSNFM1bElvcjZSZzIzVG9QVDFGZGFndDRrSm83RFFWVFJEQUlyaEQ0dmorc2Z3VnhqQ1dpYUs2OEh3WVwvbmN5YXI3YURndE5FcVQzbmFqS0ZTdDMyRVlSMmJQUWFDVWt3eExaUHFcL25cL2ZwSURLMnAxU0ZBUEVMOVVqZ0owZU8xNG9MN2lBPSIsIm1hYyI6ImQ1MzM5YzU1ODA5ZTI4MGFmMjA0OWY4OTA3MGIzMmZlNmYyMzI4Yjc3YjVmYjYwMzNlOTIyMGQwZTYzYTNkN2YifQ==
eyJpdiI6IjlcL2U2Y0NxNG5WRGRuekttVFZcL1VtUT09IiwidmFsdWUiOiJhT2hoUk5RenJOVjNndVpkUGNJU3VKdXhUNDVnZnVYVHhzelViKzVMSmx6SlhkdDQzMERMWmQ2dHFub0RrbWpyQkI0aXVKWmxVK1pBelJVQWx1MlFmTm9KdTJpbXJUSzJEdE1tZVF0dTJPcUFkckh0UVQySHJYd0EzZnpmQjFidTYra3hCbFdHclFzV1A1Vzg1TjdtTmZhb0xTMlRqdVMyMzFJS2xUXC83dzNSQWxaRUhZWlpqZVI0OGtGNDhxYjNKIiwibWFjIjoiYTliMjZjZTE5ZDRmNjA5MDU5NWEyZWNlZjFiMzFhNjQyMGY4MGQ4ZGNhZDM0MjFlMDhmNzUxODExNTE4NmI5NyJ9
eyJpdiI6InpzdnVFNjVVXC9uTVRXNHhnaEpiTVh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjRPS0xKRitleVdMZzNWRFMwNDJvdGNidGVTNFVpNDRCVnQ3Q1ZTUUdPWWM2NDR6blJ1MGNaS2hNMzZXYncycTVGb0tcLytMT0NLQjYyc2VYNVZKV0xhQndCQXZnMlM3U05ubk1IQ0hBU1dQSUluQ0c3TkllZnhlNDM5alpLK1RUdVpLS2xudGxOcEV5XC9kR0c0Z0d6dXNZQUYzRUJZY0hMYVVQTWorWDBQYnFBMGx2UDlmaG4wdnNVemtaQnNvOVliTFVHQUQ2NFdtU3JSZmVLYml1U0lMUkRDM1FzSGFNdEpPUkxHdjRJM2Mxdz0iLCJtYWMiOiI5NzE3NzlkMDA2NzcwN2U3OTE5MGUwYWU3MDU4N2FhMjE4Mjk1MjY1MjcwNTI5ZDJjNTg3NjE2OWFkMzc3ZmZkIn0=
eyJpdiI6InZPTDVNY2ZOQVlobnMxY21nK2d3cEE9PSIsInZhbHVlIjoiK3ZhWGxyb3ZLWitwU0QyMDlmQXI4OVF6dnpxVkZwcThUMmJcLzRFeFRkTFNMcElFUDlHUG5UZXpGZU1xWFVkaXRLMEJoNUQ5SXRcL1psN0xIUVJ0cVluSkptV0FSdWswaVJscGp4aE0yQ2hIZ0lVVWRrMUZYTFZtZWNSc1wvRmNDMG4ydFpNWllRQnRWays0RFN4TGE1elNjYjBibFZISzRFNStuRk5JdHd6SGo4PSIsIm1hYyI6ImMxZmE4Nzk1ZWQ0NGYyOTFhNDllM2Y5NmU5ZTA5OGE2OTQ4Njg5OThkMGJkYjBiZDkxODEwMTAwN2E2Yjk4ZjEifQ==
eyJpdiI6IlJKSTY2dDhMQmpld1d6QkRvZ1F0d2c9PSIsInZhbHVlIjoiWGkrdGNpWVVxcWFneFQrYW5uYXd4bnp2T25yRzRHQmQzUkd1VXR1UVwvWER0TXM5R0lTTFBVU1hVN0cxMHNwRTZzQThDeVBybnZ3UzJaakhRU3VUZCt1c0ZMYk9aYmVWdHo2NmFYRFwvak1JTG9kMHU1YlJDSWgzRXdFRDJjaWUxRE13dkdLc2llS1dcL1RQdmQ3KzNoUUx6KzY2K1c1WjBVeGJFaVBjM0c2WTJaQXNLakowdzdtcGc3V2JsRjN2dDczZTlDY2pRWUk4dkNwRzA4czJCbWZMK25uRVNFOVJBUUlTNXBvS1FIUVpSKzM0dnYrTzN4ZzNuOGcrY1BZT3V6R0ZqOUIwTnp2YVpndDZ5RkxscThwbytvTHRJSHdWRzRXVXZMUVdwS2VXZnNnTjdXcEpCMndjMzJWUWlLUXZHdUdsM2ZkYzVJZEpGZ2ZYT3l5VitcL1hVN1FZeElrTE9RRzBhYTlTMWxua2F1bnEwd1wvcVBnV0NcL2hxaUlZSVh6NlVPcUZpVzB0ZVNaWk9xUjFNZ0JKbStxVVU3NXZJODA2QndYbWZpczN0QTZGdXlDRXJuY2g1N0RhZm9Lb0xlbFNPZGFTMG1rWExNODJwZEpBTnoxWFdcL1EyUzVnQTM0UWJFU2NWOVQ0Wlk1ZG00aEJRZEpQY2UyaXhRc1kxcHJua0lSNFUwa1FRZ2h5emprMXMwQ0xCY1FzUmxcL1ZGSEk2MjdObkxVMmJORldlUHZYVnRNY3RnK1lER05lZm1ya1c3XC9Id3JGbFwvNEhjU2R1dEdzRjVWbnQyT3hjdGFERnhlSVlhb09CU3d4eExUandJTG5RaWZYQmNSVU9sZkxzVzZGcG4iLCJtYWMiOiIzYmJjZDMyOTYxY2I3ODIyODAxODgzMzUxM2ZjYmViMzAzMWI2Mjg3ZDliYzM1ODY1OTg5NjljOTk2Mjk5YjcyIn0=
“Mày ở Tô Hàng đằm thắm bại danh liệt, người người đều đã biết, mi còn dám trở lại, đem cần mi ko biết xấu xa hổ hoặc không?”
Advertisement
Xem thêm: truyện bố tôi là đặc vụ
Kéo xuống bên dưới nhằm gọi chương tiếp các bạn nhé !!
Truyện mới nhất hoặc dành riêng cho bạn
';
Bình luận