Cũng đem người kể chuyện cải biên tình tiết trở nên mẩu chuyện, kể cho tới quý khách vô quán trà, tửu lâu và những điểm không giống nghe.
Bạn đang xem: quý phi lúc nào cũng muốn lười biếng
Chuyện này một truyền mươi, mươi truyền trăm, Viral càng ngày càng trở thành quá mức cần thiết.
Có người còn trạm gác Tạ Sơ Tuyết sớm tiếp tục gạo nấu nướng trở nên cơm trắng với Anh vương vãi, đem người trình bày tôi đã thấy thị nữ giới sát bên Tạ Sơ Tuyết chuồn mua sắm dung dịch chăm sóc bầu...
Cuối nằm trong khi tin đồn thổi cho tới tai Tây Lăng vương vãi và Tạ Sơ Tuyết, mẩu chuyện tiếp tục trở thành cực kỳ khó khăn nghe.
Tạ Sơ Tuyết nhảy khóc bên trên điểm.
Nàng chạy về chống khóa cửa ngõ, ko Chịu đựng ra phía bên ngoài gặp gỡ ai.
Tây Lăng vương vãi vô nằm trong tức tức giận, tức thời đi kiếm Lạc Dạ Thần tính bong, đập cho tới nó một bài học kinh nghiệm ghi nhớ đời.
Lúc đầu Lạc Dạ Thần thiếu hiểu biết chuyện gì đang được xẩy ra, nó vẫn thấy bản thân bị oan, tiếp sau đó căn vặn tè tư sát bên mới mẻ xem sét tôi đã trình bày điều bậy bạ khi nốc rượu với đám bạn hữu.
Lúc nó trình bày chỉ ham muốn trình bày cho tới thoải mái, tuy nhiên ko ngờ từng chuyện lại cách tân và phát triển mà đến mức này.
Đối mặt mũi với Tây Lăng vương vãi khí thế hung hổ, Lạc Dạ Thần trình bày trực tiếp.
"Nếu chuyện đang đi vào nước này, hoàng đốc gả Tạ cô nương cho tới con cái chuồn, con cái hứa tiếp tục ăn ở đảm bảo chất lượng với muội ấy!"
Tây Lăng vương vãi nghe vậy, sắc mặt mũi trở thành kỳ tai ác.
"Ta thực sự Review thấp ngươi rồi, tớ còn tưởng ngươi là kẻ trí tuệ đơn giản và giản dị, tuy nhiên ko ngờ lại thơ ngây mà đến mức này. Ngươi trình bày bậy bạ bên phía ngoài, thực hiện tổn sợ hãi thanh danh của Sơ Tuyết, ngươi không chỉ ko hối lỗi mà còn phải vọng tưởng ham muốn cưới con cái bé? Ngươi coi Sơ Tuyết mái ấm tớ là gì?"
Lạc Dạ Thần nghểnh cổ trình bày "Con quá nhận, trước cơ con cái ăn trình bày bậy bạ, con cái rất có thể van lơn lỗi người và Sơ Tuyết, tuy nhiên con cái thiệt lòng mến Sơ Tuyết, chỉ việc hoàng đốc đồng tình cho tới con cái cưới Sơ Tuyết, con cái chắc chắn tiếp tục ăn ở đảm bảo chất lượng với Sơ Tuyết!"
Tây Lăng vương vãi ko trình bày gì.
Lạc Dạ Thần nhất quyết quỳ xuống, cầu van lơn "Cầu van lơn hoàng đốc toại nguyện cho tới bọn con!"
Tây Lăng vương vãi nhìn nó hồi lâu, vạn bất đắc dĩ thở nhiều năm.
"Không cần tớ không thích toại nguyện cho tới ngươi, tuy nhiên ngươi cho tới trễ một bước rồi."
Lạc Dạ Thần giật thột, chợt ngửng đầu lên "Ý người là gì?"
Tây Lăng vương vãi "Không ỉm gì ngươi, sở dĩ thứ tự này tớ trả Sơ Tuyết vô kinh, là ham muốn thăm dò côn trùng hít sự đảm bảo chất lượng cho tới con cái nhỏ nhắn ở Thịnh Kinh."
Lạc Dạ Thần phấn khích, đang được quyết định tiến bộ cử bạn dạng thân thiết thì bị Tây Lăng vương vãi cắt theo đường ngang.
Tây Lăng vương vãi "Ngươi nghe tớ trình bày trước."
Lạc Dạ Thần ngoan ngoãn ngoãn im thin thít, rời khỏi hiệu cho tới ông mau trình bày.
Tây Lăng vương vãi "Quận Tây Lăng xa cách xôi hẻo lánh, môi trường thiên nhiên sinh sống khá khó khăn, nhất là nhị ngày thu nhộn nhịp, dông cát dày đặc kinh khủng, tớ là kẻ tục tằn, sớm tiếp tục thân quen với nó. Nhưng Sơ Tuyết thì không đúng, kể từ nhỏ con cái nhỏ nhắn vướng bệnh phế quản suyễn, nốc thật nhiều dung dịch cũng ko ngoài. Sau cơ chào được một lương y, trình bày là hiện tượng của con cái nhỏ nhắn ko thể sinh sống lâu nhiều năm ở quận Tây Lăng. Vừa khi tớ cần cho tới Thịnh Kinh nên dẫn con cái nhỏ nhắn theo đòi, trái ngược nhiên hiện tượng của con cái nhỏ nhắn lúc này đảm bảo chất lượng rộng lớn thật nhiều. Ta ko thể rời khu đất phong vượt lên lâu, trước sau gì rồi cũng cần về, nên trước lúc rời Thịnh Kinh tớ ham muốn thăm dò một côn trùng hít sự cho tới Sơ Tuyết càng cấp tốc càng đảm bảo chất lượng. Như vậy, con cái nhỏ nhắn rất có thể yên lặng tâm ở lại Thịnh Kinh, ko cần thiết về quận Tây Lăng Chịu đựng hen huyễn giầy vò. Ngươi là con cháu trai tớ, tất cả chúng ta nắm rõ nhau, tớ cũng yên tâm phẩm giá của ngươi, chỉ việc Sơ Tuyết đồng tình, tớ tiếp tục cỗ vũ hít sự của nhị người. Tiếc là ngươi cho tới trễ một bước, tớ tiếp tục cầu van lơn Thái hậu, nhờ Thái hậu gom Sơ Tuyết thăm dò một phu quân đảm bảo chất lượng. Thái hậu đồng ý rồi, sáng sủa ni còn quan trọng đặc biệt gọi Sơ Tuyết vô cung, nhằm con cái nhỏ nhắn họp mặt người tớ rồi."
Lạc Dạ Thần càng nghe, nó càng giá lòng, sau cùng ko thể ngồi yên lặng, nhảy cỡn lên gấp rút trình bày.
"Vậy còn trông đợi gì nữa? Mau vô cung trình bày với Thái hậu, trình bày là kẻ tiếp tục hứa gả Sơ Tuyết cho tới con cái, ngoài con cái rời khỏi, Sơ Tuyết sẽ không còn gả cho tới ai hết!"
Tây Lăng vương vãi yên ủi "Ngươi chớ vội vàng, chỉ họp mặt thôi, ko chắc chắn tiếp tục trở nên, hơn thế nữa, Thái hậu đồng tình lựa chọn hít sự cho tới Sơ Tuyết là vinh diệu của con cái nhỏ nhắn, nếu như tớ xông vô cung ngăn chặn, há chẳng cần tớ ko biết điều?"
Lạc Dạ Thần sao rất có thể ko gấp?
Y chuẩn bị vội vàng bị tiêu diệt cho tới điểm rồi!
"Lỡ như Thái hậu cứ thực hiện mai không có tội vạ thì sao? Lỡ như Tạ cô nương tức thời một vừa hai phải ý người tớ thì sao? Người bảo con cái cần thực hiện sao? Không được, con cái ko thể trơ đôi mắt nhìn Tạ cô nương gả cho tất cả những người không giống, lúc này con cái cần vô cung!"
Y mặc kệ Tây Lăng vương vãi ngăn chặn, cuống quít chạy về phía hoàng cung.
......
Gần phía trên, Tiêu Hề Hề thực hiện ổ vô năng lượng điện Thanh Ca, ko ăn thì ngủ, rảnh rỗi thì chọc chọc Lạc Tiểu Hề, tháng ngày yên lặng ả trôi qua quýt.
Xem thêm: truyện thực ra tôi mới là thật
Nàng ko biết ngoài cung xẩy ra chuyện gì.
Nhưng nường ko ngăn được người không giống cho tới cửa ngõ quảng bá tin yêu trạm gác.
Chuyên gia ăn dưa Diêu chiêu huấn ngồi đối lập với nường, mồm nhỏ liên tiếp kể không còn chuyện của Anh vương vãi và Tạ Sơ Tuyết.
"Nương nương ko biết đấy thôi, lúc này Tạ Sơ Tuyết cực kỳ có tiếng, người ngoài ca tụng nường như tiên nữ giới, thật nhiều công tử thế gia xếp sản phẩm ham muốn lấy nường, tuy nhiên nường phủ nhận ai không còn. Cứ tưởng nường luôn luôn ghi nhớ nhung Anh vương vãi, này ngờ sáng sủa ni Thái hậu đùng một phát gọi Thái tử cho tới cung Trường Lạc. Tuy ko biết Thái hậu trình bày gì với Thái tử, tuy nhiên nghe trình bày vô cung Trường Lạc, ngoài Thái hậu và Thái tử, Tạ tiên nữ giới cơ cũng xuất hiện. Sắp xếp thế này... chậc chậc, người nghĩ về xem!"
Tiêu Hề Hề nghe vậy tương đối ngẩn rời khỏi.
Nàng cảm nhận thấy bản thân như đang được coi thẳng công tác tin yêu trạm gác vui chơi.
Xét về kĩ năng buôn chuyện của Diêu chiêu huấn, ko thực hiện phóng viên báo chí vui chơi thiệt xứng đáng tiếc!
Sau khi dắt díu Diêu chiêu huấn chuồn, chỉ Cầm nóng bức ruột trình bày với Tiêu trắc phi.
"Nương nương, chắc chắn ko cần Tạ SơTuyết cơ một vừa hai phải ý Thái tử Điện hạ của tất cả chúng ta rồi chứ?"
Tiêu Hề Hề chọc nhẹ nhõm sườn lưng rùa Lạc Tiểu Hề, lạnh lùng trình bày "Không biết, chắc chắn rằng vậy."
Bảo Cầm phiền lòng nhảy dựng lên "Nương nương, người tớ tiếp tục cho tới trước cửa ngõ cướp người rồi, sao người không phải lo ngại lắng 1 chút nào vậy?!"
Tiêu Hề Hề ngay lưng biếng trình bày "Xem em trình bày tề, thực hiện như Thái tử là viên xương ấy, ai ai cũng rất có thể tùy tiện buông tha ngài ấy chuồn."
Thái tử một vừa hai phải bước một chân vô chống "......"
Lạc Thanh Hàn "Nàng trình bày ai là viên xương?"
Giọng của Thái tử vượt lên quan trọng đặc biệt, giá buốt lùng trầm thấp, Tiêu Hề Hề ko cần thiết xoay đầu lại cũng biết người cho tới là ai.
Tiêu Hề Hề giật thột.
Trời má Thái tử sao lại cho tới đây?!
Tới thì cho tới thôi, sao ko cho tới ai thông tin một tiếng?!
Bảo Cầm cũng giật thột, cuống quít quỳ xuống hành lễ.
Tiêu Hề Hề trườn dậy, khuỵu gối hành lễ.
"Thỉnh an Thái tử Điện hạ."
Lạc Thanh Hàn mỉm cười giá buốt "Nàng trình bày lại đợt tiếp nhữa, ai là viên xương?"
Tiêu Hề Hề nhát ngang "Thần thiếp là viên xương!"
Lạc Thanh Hàn "Nàng là viên xương rộng lớn vì vậy, ai rất có thể buông tha đi?"
Tiêu Hề Hề buột mồm "Người cơ."
Lạc Thanh Hàn "......"
Bảo Cầm "......"
Nàng ước gì bản thân rất có thể xông lên bịt mồm Tiêu trắc phi lại.
Người coi xem người đang được trình bày gì vậy?
Thái tử buông tha viên xương gì chứ? Ngài ấy đâu cần chó!
Xem thêm: Top 10 Game Mobile Việt đáng Chơi Nhất Hiện Nay
Bình luận