Đồ Đệ Nhà Ta Lại Treo RồiChương 8: Đỉnh núi Ngọc Lâm
Mới trôi qua chuyện một bữa tối luyện công, nường cho tới nằm trong là làm những công việc thế này tuy nhiên rước bạn dạng thân thiện bản thân chật vật như vậy? Ngọc Ngôn nhíu nhíu ngươi, phất tay búng đi ra một chiếc tuyệt kỹ. Mới vừa vặn rồi Chúc Diêu vẫn đang còn xúc cảm mệt nhọc ngay gần bị tiêu diệt thì cảm nhận thấy một làn nước rét mướt tràn ngập toàn thân thiện, thân thiện thể mệt rũ rời uể oải bị quét tước tinh khiết một chiếc, trong cả thở thở đi ra phù phù cũng bình ổn định lại, đấy là pháp thuật, thiệt quá ảo diệu.
Bạn đang xem: đồ đệ nhà ta lại treo rồi
Nhìn đồ gia dụng đệ mới nhất sau cùng cũng trườn dậy được, Ngọc Ngôn thời điểm hiện nay mới nhất yên lặng tâm, để ý kể từ bên trên xuống bên dưới nường một lượt, đùng một cái suy nghĩ cho tới, không lẽ...
“Ngươi quốc bộ lên núi?”
Chúc Diêu bĩu môi,
“Không nên như vậy à?”. Nàng coi thường thông thường trình bày.
Ngọc Ngôn cổ quái ác nhìn nường một chiếc,
“Vì sao ko sử dụng trận pháp truyền tống ở bên dưới chân núi?”
Chẳng lẽ là mong muốn tập luyện, nhằm minh chứng mang đến hắn thấy quyết tâm tu tiên của nàng? Ngọc Ngôn vừa vặn suy nghĩ như thế, sắc mặt mũi nhập nháy đôi mắt vẫn không ít,
đối với loại đồ gia dụng đệ thông thường nhìn ngu ngu này tuy nhiên trình bày cũng có thể có chút vừa lòng, coi đi ra thương hiệu đồ gia dụng đệ này tuy rằng rằng ko được mưu trí mang đến lắm, tuy nhiên không nhiều đi ra cũng chịu thương chịu khó.
Đồ đệ ngu ngu: “...”
Trong lòng vẫn sở hữu vô hạn tức phẫn uất, u nó chứ, sở hữu truyền tống trận pháp sao ngươi ko nó sớm! Hại ta! AAA...
Hít thở sâu sắc rất nhiều lần, Chúc Diêu mới nhất nhịn xuống ko nhằm sương bốc lên đầu, đứa ở bên dưới cái hiên ko thể ko cúi đầu, huống chi đối phương còn là nơi dựa vững chãi trong tương lai của tớ.
“Đồ nhi, bái con kiến sư phụ.”
Chúc Diêu cúi người, mực thước cúi kính chào một chiếc.
“Ừm!”
Ngọc Ngôn gật đầu, trong tâm địa tràn trề vừa lòng, rộng lớn một vạn năm, hắn sau cùng vẫn sở hữu đồ gia dụng đệ truyền quá. Cuối nằm trong cũng ko phụ câu nói. dặn dò của sự việc phụ vẫn phi thăng trước, Ngọc Lâm phong này cũng có thể có người nối nghiệp.
Hắn nhìn người đồ gia dụng đệ trước mặt mũi này càng nhìn càng thuận đôi mắt, hận ko thể xông lên ôm một chiếc. Hắn để ý xấp xỉ một ít đồ gia dụng đệ nho nhỏ này, nếu mà đối phương nhỏ lên đường một ít thì chất lượng tốt rồi. Ai! Vì sao nường ko cho tới bái sư sớm sớm một ít chứ? Tâm tư Ngọc Ngôn bách gửi triền miên, tuy nhiên song bên trên mặt mũi của hắn vẫn mức giá như băng ko một ít biểu tình gì.
Hắn vung tay lên, áo quần rách rưới nhừ, nhơ của Chúc Diêu nhập nháy đôi mắt phục sinh lại dáng vẻ ban sơ, trong cả vết không sạch tuy nhiên trước đó nường tấn công mãi ko tinh khiết cũng bặt tăm không thể vết tích gì.
“Thật là lợi kinh hồn.”
Chúc Diêu sửng sốt mách bảo áo quần thật sạch sẽ, thiệt bá đạo quá lên đường, nguyên vẹn lai tu tiên lại chất lượng tốt như thế chứ,
“Sư phụ mong muốn dạy dỗ đồ gia dụng đệ pháp thuật này sao?”
Có tính năng này, trong tương lai cũng không cần thiết phải giặt ăn mặc quần áo nữa, quá sướng.
“Bí quyết Phủi vết mờ do bụi đơn giản pháp thuật nhập môn, ngóng ngươi học tập đoạn dẫn khí nhập thể vẫn, tiếp sau đó thì tiếp tục học tập nó.”
Ngọc Ngôn thản nhiên nói:
“Ngươi mới nhất nhập môn, thứ nhất nên thích nghi yếu tố hoàn cảnh một ít vẫn, sáng sủa sớm vẫn chính là thời gian linh khí vừa đủ nhất, sáng sủa sớm ngày mai tao tiếp tục dạy dỗ ngươi dẫn khí nhập thể.”
Chúc Diêu gật đầu, mặc dầu nên ở trong phần này fake cỗ ngu ngốc một thời hạn lên đường chăng nữa. Mặc cho dù so với tu tiên tò mò và hiếu kỳ, tuy nhiên không cần thiết phải vội vàng.
“Đi theo đuổi tao.”
Ngọc Ngôn lướt qua chuyện trước mặt mũi đồ gia dụng đệ, phía theo đuổi con phố tuy nhiên nường vẫn tăng trưởng núi.
Bây giờ tiếp tục học tập thích nghi trả cảnh? Chúc Diêu lên niềm tin, vội vàng theo đuổi. Ven lối nường nỗ lực ghi ghi nhớ yếu tố hoàn cảnh công cộng xung quanh, nhằm tách trong tương lai bị lạc lối.
Buổi trưa ở đỉnh Ngọc Lâm cực kỳ an tĩnh, thỉnh phảng phất sở hữu vài tiếng đồng hồ côn trùng nhỏ kêu nằm trong giờ chim chứa chấp vang, còn toàn bộ ngoài trừ cây trồng đi ra thì cũng chính là cây trồng. Chúc Diêu mong muốn ghi ghi nhớ một ít, tuy nhiên không tồn tại tương đối đâu tuy nhiên ghi ghi nhớ, nường ko thể ghi ghi nhớ hình sản phẩm của từng loại cây sở hữu dáng vẻ đi ra sao được? Không còn giải pháp nường không giống nường đành tĩnh lặng theo đuổi ở hâu phương.
Ngọc Ngôn ko nên là kẻ trình bày nhiều, nhìn khuôn mặt mũi mức giá như băng thế tê liệt là biết ngay tắp lự. Mà Chúc Diêu cũng ko thân thiện thân quen với những người này, cho nên vì thế dọc lối đi nhì người ko chat chit gì.
Hai canh giờ sau, Chúc Diêu thiệt sự là ko nhịn được,
Xem thêm: bad thinking diary chap 20
“Sư phụ còn ko cho tới sao? Đi đồng thời thì trời vẫn tối rồi.”
Ngọc Ngôn xoay đầu lại nhìn nường một chiếc,
“Phía trước đó là điểm tất cả chúng ta cần dùng.”
Chúc Diêu lặng ngắt, lại trôi qua chuyện một quãng thời hạn, coi như thể còn một quãng nữa lên đường chăng nữa, chân của nường chuẩn bị gãy cho tới điểm rồi. Hết phen này cho tới phen phi thường trước mặt mũi cũng không tồn tại ý muốn tạm dừng.
Thuyết phục loại gì đây? Trong lòng nường tràn trề không tin tưởng, tuy nhiên chỉ biết gặm răng chịu đựng đựng, lơ đãng liếc nhìn quang cảnh xung xung quanh con phố.
A, loại cây xiên xiên vẹo vẹo tê liệt nhìn thân thương thế nhỉ, còn tồn tại khối đá to lớn to nhìn tương tự con cái rùa này nữa chứ, trong cả con cái khỉ đít đỏ tía nữa tựa như bản thân thấy qua chuyện rồi.
“Đến điểm rồi!”
Người phía đằng trước ngừng lại, Chúc Diêu nhìn từng điểm một ít, u nó chứ phía trên ko nên là vị trí ngày trong ngày hôm qua nường đứng hoặc sao? Sư phụ đem nường tiếp cận trưa, lại ghi nhớ cho tới sự tình từng xẩy ra ở điểm đây? Nhìn nường trườn lên xinh tươi như thế, chắc chắn không thích nường trườn lên núi đợt nữa chứ?!? Không nên vì thế tư oán riêng biệt tuy nhiên hãm kinh hồn đồ gia dụng đệ tê liệt chứ?!?
“Sư phụ...”
Nàng thiệt sự mong muốn khóc.
Ngọc Ngôn nhìn nường thực hiện khuôn mặt mũi xứng đáng thương, nường bày đi ra vẻ mặt mũi này là sở hữu ý tứ gì, chắc chắn đồ gia dụng đệ của hắn lại tính bày trò ngu xuẩn gì nữa phía trên. Bình tĩnh ko nhìn nữa, Ngọc Ngôn chỉ chỉ vết mờ do bụi cỏ ở bên phải to lớn như hình tròn: “Đó đó là truyền tống trận pháp, bên phía trong ngọn núi Ngọc Lâm ko thể ngự lần, ngươi lên đường nhập trận pháp này là hoàn toàn có thể cho tới đỉnh núi.”
A, nguyên vẹn lai hắn mang đến nường đi đi lại lại lối cũ, đó là vì thế làm cho nường nhận ra trận pháp này a. Chúc Diêu nhìn vết mờ do bụi thảm cỏ sum suê mặt mũi tê liệt một ít, thoạt nhìn không tồn tại gì khác lạ a.
Ngọc Ngôn chỉ chỉ, ý bảo nường trải qua tê liệt, tại vị ở tê liệt. Đột nhiên bên dưới chân một trận nhoang nhoáng, một chiếc trận pháp hình tròn trụ sáng sủa lên, nhập sương sương lù mù ảo tê liệt sở hữu sấm chớp đùng đùng. Ngay tiếp sau đó là bạch quang đãng ngày càng sáng sủa, cảnh vật trước đôi mắt thông thoáng loại vẫn thay đổi không giống. Nàng vẫn đứng ở đỉnh núi rồi, thiệt là một trong trận pháp ảo diệu.
Chúc Diêu nổi lên hào hứng, vòng qua chuyện vòng lại vài ba vòng xung xung quanh loại trận pháp vừa vặn lóe lên tê liệt, tuy nhiên nhìn lên đường nhìn mãi bao nhiêu phen nường cũng không hiểu biết được nguyên tắc vận hành của chính nó, trái ngược nhiên tu tiên thiệt sự là vĩ đại, thần kì.
“Trận pháp tương hỗ này tương hỗ tuy vậy song cùng nhau, ngươi cũng hoàn toàn có thể sử dụng nó nhằm truyền tống xuống núi.”
Thấy đồ gia dụng đệ sở hữu hào hứng với trận pháp, Ngọc Ngôn dữ thế chủ động lý giải.
“Phải ko vậy!”
Chúc Diêu sở hữu chút hưng phấn, vội vàng lên đường nhập, trái ngược nhiên tia sáng sủa tê liệt đợt nữa lại sáng sủa lên, vừa vặn “vèo” một chiếc nường vẫn đứng tức thì trận pháp bên dưới chân núi rồi. Sau tê liệt nường lại nối tiếp đứng nhập trận pháp, lại “vèo” loại nữa, nường vẫn đứng bên trên đỉnh núi. Chúc Diêu tiếp cận lên đường tháo lui đùa đi dạo lại bao nhiêu phen. Nàng ko thể ko bội phục loại pháp thuật ảo diệu này, nếu như đối chiếu với xe hơi hoặc máy cất cánh, trái ngược thực tựa như đom đóm lên đường đối với mặt mũi trời.
A, ngóng chút! Nàng xoay đầu lại nhìn thông thoáng qua chuyện phái mạnh tử mặt mũi mức giá như băng ở hâu phương tê liệt,
“Dĩ nhiên trận pháp này hoàn toàn có thể tương hỗ truyền tống, vì thế sao sư phụ lại dẫn tao lên đường lối núi vất vả không còn cả một trong những buổi chứ?!?"
Ngọc Ngôn bị nường trách móc cho tới sững sờ, tựa hồ nước hắn cũng suy nghĩ cho tới yếu tố này, tương đối thay đổi mặt mũi một ít tủ cất giấu, hắn phanh mồm nói:
“Ngươi nghỉ dưỡng sớm lên đường, ngày mai tao tiếp tục dạy dỗ ngươi dẫn khí nhập thể.”
Nói đoạn hắn ngay tắp lự tảo người lên đường nhập chống, tiếp sau đó khép cửa ngõ chống lại. Hắn chắc chắn là là bị đồ gia dụng đệ ngu xuẩn thực hiện tác động cho tới chỉ số mưu trí rồi, chứ không hề nên là hắn ko suy nghĩ cho tới hoàn toàn có thể sử dụng trận pháp nhằm hoàn toàn có thể xuống núi.
Chúc Diêu sương bốc Tột Đỉnh đầu, sư phụ còn tồn tại một tài năng không giống là trình độ hãm kinh hồn đồ gia dụng đệ nữa sao?
Nàng lặng ngắt nhìn mái ấm tranh giành trước đôi mắt, trúng, đó là mái ấm tranh giành này, nường nhìn loại mái ấm tranh giành tuy nhiên sư phụ bá đạo, gian dối ác này đang được ở, ở nhập một chiếc mái ấm tranh giành, hơn thế nữa là loại mái ấm tranh giành độc nhất bên trên đỉnh núi này. Bốn phía là một trong miếng hoang sơ...
Như vậy yếu tố là, không tồn tại nghệ thuật kiến tạo... A u nó chứ, hắn mong muốn tối thời điểm hôm nay nường lên tê liệt nghỉ dưỡng ư? Sư phụ ngươi sở hữu trúng hay là không vẫn quên điều gì rồi?
Nàng tĩnh lặng nghiên cứu và phân tích địa hình nửa ngày, xác lập đỉnh núi ngoài điểm này không thể điểm không giống hoàn toàn có thể nhằm ở được nữa. Chúc Diêu đành chỉ hoàn toàn có thể nhận mệnh lệnh sư phụ tiếp cận gõ cửa ngõ.
Sau tía tiếng động ngắn ngủn ngủ, cửa ngõ chống tự động hóa cọt kẹt phanh đi ra. Mé nhập chống dụng cụ bày vẽ cực kỳ giản dị và đơn giản, ngoài trừ một chiếc nệm thì không thể đồ vật gi không giống, tuy nhiên sư phụ của nường thì ngồi vị trí trung tâm loại nệm đả tọa.
“Có chuyện gì?”
Xem thêm: thức tỉnh hình xăm nettruyen
“Sư phụ, thời điểm hôm nay tao nghỉ dưỡng ở đâu?”
Chúc Diêu thật thà căn vặn.
Ngọc Ngôn ngớ người, thời điểm hiện nay mới nhất ghi nhớ đi ra đồ gia dụng đệ của tớ chỉ là một trong người phàm trần, rất khác người tu tiên như hắn, tùy ý lựa chọn một động phủ là hoàn toàn có thể tu luyện, hắn quá sơ sót rồi.
Bình luận